Cô giáo Nguyễn Thị Kim Cúc và nhà thơ Trần Đăng Khoa cách đây 44 năm .

 Nhân Ngày Nhà-giáo-Việt-nam, tôi muốn cung cấp cho Xóm Tri-Ân một số tư liệu về nhà thơ Trần Đăng Khoa với cô giáo Kim Cúc - chủ nhiệm lớp của Khoa cách đây 44 năm. Thời Trần Đăng Khoa mới nổi (1967), nhiều người quan tâm đến những người giảng dậy và dìu dắt Khoa, cũng là lo cho tài năng trẻ. Bởi tài năng trẻ không được người dìu dắt tốt sẽ không phát triển được. Có nhiều người ở Hà-nội về hỏi Khoa: “Cô nào dạy tốt ?” Khoa đã trả lời: “Đã cùng một trường sư phạm đào tạo thì cô nào dạy mà chả tốt !”. Cô Kim Cúc kể: “Có hôm em dạy vẽ; Vẽ xấu quá, chả ra hình gì, cả lớp cười. Khoa bảo các bạn: Cô giáo có phải họa sĩ đâu mà vẽ đẹp. Chúng ta chỉ cần biết những nét cơ bản thôi !”. Lớp có làm tờ báo tường lấy tên là “Chim họa mi” do Khoa làm chủ bút. Cô Cúc đã động viên chủ bút và các cộng tác viên bằng một bài thơ như sau:

               Đăng Khoa đội trưởng đội thơ
             Có nhiều suy nghĩ, ước mơ diệu kỳ
             Thơ em chắp cánh bay đi
             Kiêm làm chủ bút mỗi khi đua tài
             Tính người điểm số một hai
             Hữu Nho không biết đóng vai gì nào
             Tâm thì đi chợ ra sao
             Mua quà nhiều thế, phong vào phần ai
             Xem thơ mới biết Lập tài
             Suốt ngày Lập chỉ học bài mà thôi
             Yêu trường, mến lớp đủ rồi
              Lộ còn nhớ cả chỗ ngồi, lối đi
              Tĩnh còi họa sĩ diệu kỳ
              Bé như đang nói điều gì Tĩnh ơi
              Mỗi tranh, mỗi cảnh, mỗi lời
              Thêm yêu cuộc sống, yêu đời, yêu thơ
              Ôi những em bé mộng mơ
              Tương lai tươi sáng đang chờ các em
              Họa Mi ơi hãy cố lên
              Hãy bay cao nữa mà xem cảnh trời
              Hồn nhiên, trong trắng yêu đời
              Những con chim nhỏ bầu trời quê hương.
Và Trần Đăng Khoa đã làm bài tặng lại lớp như sau:
                  Lòng em vui làm sao
               Được nghe thơ cô Cúc
               Ôi tiếng thơ của cô
                Bồi hồi và thúc giục
               
                Cô thúc em học giỏi
                Cô thúc em học chăm
                Nghe tiếng thơ của cô
                Như sao vàng chỉ lối

                Ngoài cửa mấy hàng tre
                Đều rung tai lắng nghe
                Tiếng thơ cô mát dịu
                Làm ngọt cả nắng hè

                 Bốn bề đều lặng ngắt
                 Cùng chúng em lắng nghe
                                    Trần Đăng Khoa  1967

Cô Kim Cúc người làng tôi (làng Hóp xã Nam Hồng huyện Nam Sách tỉnh Hải Dương) dạy ở trường tiểu học xã   Quốc Tuấn thời bấy giờ.Sau thời gian đó cô chuyển về Sao Đỏ huyện Chí Linh cho đến khi về hưu (2009). Những tư liệu trên tôi xin lại của cô giáo Kim Cúc.
TD

Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét