Ân! Oán!

Dịu thơm hương đồng gió nội
Trắng tròn hạt gạo tám soan
Hiền thảo nét người duyên dáng
Giỏi giang công việc lo toan.

Một thời sống trong hoan lạc
Đắm say trong sự đủ đầy
Những tưởng trời còn ganh ghét
Ai ngờ cũng thế này đây.

Đã từng nói câu thề ước
Đi -  Ở giờ đều không xong
Vừa oán vừa ơn trời đất
Trách ai: Sống chẳng thật lòng?!


                         Nguyễn Xuân Hiểu
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét