(Họa nguyên vần bài ĐỪNG YÊU NGƯỜI LÀM THƠ của Kim Loan)
Làm chi ra ngẩn lại vào ngơ
Chớ có u hoài kẻ bí thơ
Rồi lại thành ra như mộng mị
Trôi hoài dòng thác tựa trong mơ
Say mê có lúc như ngơ ngẩn
Đắm đuối nhiều khi đến váo vơ
Đừng nghĩ là mình đang thức đấy
Biết lòng ai đó vạn câu khờ
VN
Phụ chép:
ĐỪNG YÊU NGƯỜI LÀM THƠ
ĐỪNG YÊU NGƯỜI LÀM THƠ
Chớ có u sầu kẻo ngẩn ngơ
Xin đừng yêu những kẻ làm thơ
E rồi đắm đuối trong nhung nhớ
Sợ sẽ trôi hoài giữa mộng mơ
Có lúc say mê chừng ngớ ngẩn
Nhiều khi nghĩ ngợi đến vu vơ
Cớ sao lại ngỡ là đang tỉnh
Chẳng hiểu lòng ai quá dại khờ!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét