Nửa đêm tiếng Gà khắc khoải
Đưa tiễn một ngày già nua
Chìm trong bóng đen đặc quánh
Rin rít vành tai gió đùa.
Đôi mắt nhắm nghiền để đấy
Thả hồn theo gió miên man
Sởn da tiếng đàn Dế gáy
Não nề như tiếng kêu than.
Chắc tiếc ánh ngày vừa mất
Nhưng sao được nữa Dế ơi!
Hoạ là trời sa xuống đất
Mới mong có chuyện lạ đời.
Nguyễn Xuân Hiểu
0 nhận xét:
Đăng nhận xét