Mưa Đêm Một Mình

 

Lỡ rồi, chẳng trách gì em 
Bốn nhăm chiếc lá vàng trên mái đầu 
Tuổi xanh có hẹn cùng nhau 
Chiến chinh hai đứa, hai đầu đạn bom

Anh về, em đã chồng con 
Thời trai trẻ ấy mãi còn trong anh 
Đêm dài mưa trút vườn xanh 
Từng cơn gió giật để cành đau thêm

Bồn chồn ngồi đứng không yên 
Vào ra lại ngắm hình em thuở nào 
Biển xanh sóng vỗ rì rào 
Gió tung tóc xõa ngọt ngào lời ru

Em cười ánh mắt ngây thơ 
Để anh nửa thực nửa mơ một mình 
Gió mưa đưa giấc bồng bềnh 
Cho anh về lại xa xanh một thời

Bàng hoàng tỉnh giấc đơn côi 
Một căn phòng vắng dưới trời mưa đêm

 

Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét