Tôi Hà Văn Phong, sinh năm 1950, quê Tân Thanh, Lạng Giang, Bắc Giang.
Mãi đến năm 1970, đang học kỳ cuối của trường cấp 3 Lạng Giang, Hà Bắc.
Thế là tôi vào lính. Năm tháng huấn luyện ở trường lái xe 255 ở Sơn Tây. Hết khóa đơn vị cho về nhà 15 ngày phép rồi lên đơn vị nhận tư trang hành quân ngay. Sau hai ngày tôi đã có mặt ở đường 20 Quyết Thắng, vuợt ngầm Tà Lê, đèo Phu Li Nhich, qua ngã ba đường 9, leo đèo Tham Mé vào đến kho C1- đơn vị tôi ở đấy.
C31 D61 Binh trạm 33 làm nhiệm vụ vận chuyển tất cả những gì mà hậu phương gửi vào chiến trường. Từ đây ở tuổi 20 tôi mới hiểu thế nào là chiến trường, ác liệt quá. Lúc này đã đến tháng 10 năm 1970.
Sau mùa khô năm 1971, con đường chạy đêm không hiệu quả, xe cháy nhiều, hàng mất lắm. Vì máy bay C130 của địch làm chủ bầu trời. Từ đó cấp trên chuyển hướng chạy ngày.
Thế là tôi được điều lái một chiếc xe Zin 157, tạm biệt C31 D61 đến ngầm Xê Măng Hiêng trực kích kéo những xe bị đổ, rệ tại ngầm.
Vào một ngày đầu năm 1972 có một đoàn cán bộ từ Bắc vào Nam chiến đấu. Gồm 5 xe Gát 69 đến ngầm lúc đó khoảng nửa buổi sáng. Mức nước ngầm Xê Măng Hiêng lúc nào cũng ở khoảng 0,75m. Vì thế Tôi phải ra kéo xe. Đúng lúc đó một máy bay F4 lao tới gầm rít, thấy tình hình có nguy cơ bị lộ, tôi đề nghị với đoàn kéo cả năm xe một chuyến để đảm bảo thời gian vượt ngầm. Không ngờ gần sang hết sông gần bờ Nam, có một cua tay áo nước chảy siết. Đúng lúc đó thằng F4 lao tới, tiếng gầm rít tưởng bục màng tai. Thế là chiếc xe cuối cùng bị rệ xuống nước sâu không sao lên được. Tôi hét lái phụ xuống cắt cáp ngay để kéo 4 chiếc lên, rồi lùi xe lại mới kéo được chiếc xe rệ lên. Trên trời lúc này thằng F4 vòng đi vòng lại nhiều lần, may mà nó không phát hiện được.
Đoàn cán bộ miền Nam vui mừng khen ngợi rồi chia tay Tôi và tặng một tút thuốc lá Điện Biên. Đoàn đi rồi Tôi mới biết đó là Trung Tướng Trần Văn Trà vào Nam chiến đấu.
Ngay ngày hôm sau Tôi được điều về Trung đoàn bộ Trung đoàn 30 để nhận một chiếc xe con Gát 69. Hôm sau nữa đi chuyến công tác đầu tiên với Thủ trưởng và 3 cán bộ khác. Vì thời gian gấp phải đi không nói chuyện và hỏi han được gì, Tôi chỉ biết có anh Việt ở Ban xe máy, còn Thủ trưởng ngồi ghế trước chỉ thấy nói tiếng miền Nam.
Đến hôm sau Tôi mới hỏi thăm anh Việt ở Ban xe máy Trung đoàn. Mới biết đó là Chính Uỷ Nguyễn Hữu Thảo.
Anh Việt kể: "Ông Thảo và ông Nhâm khen mày kéo xe đoàn miền Nam qua ngầm hôm nọ, nên điều mày về Trung đoàn bộ đấy". Từ đó Tôi trở thành người lính trung đoàn 30.
(Còn tiếp)
Bắc Giang - 29/7/2011
Hà Văn Phong
0 nhận xét:
Đăng nhận xét