Lũy tre làng đã xa rồi,
Dòng sông soi bóng một thời mộng mơ.
Gió đưa hòa khúc nhạc thơ,
Đàn cò giang cánh nghiêng bờ tre xanh.
Tre xưa lên lũy lên thành,
Bốn mùa tre vẫn tươi xanh mượt mà.
Tre đi vào với thi ca,
Ngàn đời ấm bụi tre già măng non.
Bây giờ tre đã không còn,
Con chuồn chuồn ớt mỏi mòn từng cao!
Chỉ còn trong giấc chiêm bao,
Bóng tre mát rượi xốn xao ngày hè.
Phố khuya vẳng tiếng chổi tre,
Nhớ sao da diết lũy tre quê nhà.
Dòng sông soi bóng một thời mộng mơ.
Gió đưa hòa khúc nhạc thơ,
Đàn cò giang cánh nghiêng bờ tre xanh.
Tre xưa lên lũy lên thành,
Bốn mùa tre vẫn tươi xanh mượt mà.
Tre đi vào với thi ca,
Ngàn đời ấm bụi tre già măng non.
Bây giờ tre đã không còn,
Con chuồn chuồn ớt mỏi mòn từng cao!
Chỉ còn trong giấc chiêm bao,
Bóng tre mát rượi xốn xao ngày hè.
Phố khuya vẳng tiếng chổi tre,
Nhớ sao da diết lũy tre quê nhà.
Hà Nội : 12/2011
Cẩm Tú
0 nhận xét:
Đăng nhận xét