Một bài rất hay. Sau bài này, nhiều nhà đầu tư ngoại quốc, chính phủ ngoại quốc, sẽ có cái nhìn THỰC TẾ hơn về tình hình VN:
‘The End of the Vietnamese Miracle
So much for the next Asian success story.”
http://www.foreignpolicy.com/articles/2012/07/11/the_end_of_the_vietnamese_miracle
Câu hai trên đây có ý mỉa mai rất “đau”: “So much for the next Asian success story”.
Câu này khó dịch, đại ý nghĩa là “Câu chuyện thành công kế tiếp tại châu Á chỉ có như vậy mà thôi, tới đây là chấm dứt”.
Bài này rất nặng nề, vì trong ngôn từ ngoại giao người ta tránh nói dứt khoát, kết luận, rằng “mọi sự chấm dứt” như vậy.
Thông thường chỉ nói “in danger” (gặp nguy hiểm), “meets with difficulty” (gặp khó khăn), “on slippery road” (trên con đường trơn trợt), v.v…
Chứ ít khi dùng từ “END of” (CHẤM DỨT) như vậy ngay trên tựa bài.
Điều này cần kinh nghiệm và tinh ý mới nhận ra.
—————
Thật ra tác giả sai lầm từ đầu, đó là VN CHƯA TỪNG CÓ bất cứ sự thần kỳ nào, thì làm sao mà mất hoặc chấm dứt.
TẤT CẢ 100% các sự “tiến bộ” trước đây đều là do nền KT tập trung, CP tiêu tiền vào các dự án lớn tại các thành phố lớn để “khoe mẻ” mà thôi, như bên Bắc Hàn vậy.
Và tiền đó là do in ra, do mượn về, do kiều hối, do bán dầu, than, v.v…
Chứ hoàn toàn không do nền KT và lại càng không do sự lãnh đạo đúng đắn nào tạo ra.
Sự tăng giá BĐS gấp 200 lần so với năm 1987 khi bắt đầu glasnost cũng đem lại 1 sự phồn vinh giả tạo, do nhiều người bổng nhiên giàu sụ, có tiền tiêu xài mạnh mẽ, từ đó kích thích nền KT.
Nhưng chính sự phồn vinh giả tạo này, như từng xảy ra bên Ireland và Tây Ban Nha vào thập niên trước, nay bị vỡ tan, hậu quả là tạo ra một sự sụp đổ dây chuyền trong nhiều ngành sản xuất lớn như sắt thép, xi măng, làm thua lỗ lớn lao và thất nghiệp tăng vọt toàn quốc.
Nhiều chi tiết khá rắc rối này, tác giả cũng như nhiều nhà quan sát, phân tích tình hình quốc tế không thể nhận ra, do họ chỉ thấy một bên của đồng tiền.
—————
Nếu CP Việt Nam thay vì cung cấp rất nhiều tiền vào Quốc doanh, lại đem cất nhà thương, trường học, thư viện, thì VN đã phát triển một cách căn cơ hơn nhiều, nhưng như vậy thì không có gì “thần kỳ” để đem khoe ngoại quốc.
Thử tính, 100 ngàn tỉ đồng vào Vinashin, nếu đem cất thư viện, mỗi cái 10 tỉ đồng, thì sẽ được 10 ngàn cái toàn quốc. Dân trí mở mang biết bao nhiêu cho 1 việc vĩ đại như vậy!
Nhưng như vậy thì lấy gì khoe ngoại quốc, và đâu có nuôi quan chức, do các thư viện đâu có làm gì ra tiền, quan chức làm sao chấm mút?
Hoặc đem cất 1 ngàn nhà thương, mỗi cái 1000 tỉ (50 triệu USD), thì đâu có gì là “hoành tráng”, tuy làm biết bao nhiêu dân chúng bớt đau khổ.
—————
Điều làm VN sụp đổ, và CHƯA HỀ CÓ BẤT CỨ SỰ TIẾN BỘ NÀO TRONG BẤT CỨ THỜI ĐIỂM NÀO TRONG KHI VIỆT CỘNG CẦM QUYỀN, chính là do các chính sách không coi dân chúng ra gì, mà chỉ lo nuôi nấng giai cấp cầm quyền Việt Cộng mà ra.
Các chính sách này nay là nguồn cội của mọi sự sụp đổ trong mọi ngóc ngách của mọi ngành nghề, khía cạnh xã hội, tại VN ngày nay và trong tương lai.
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét