KHỐN NẠN ĐẾN THẾ LÀ CÙNG

Vụ ông bác sĩ Cát Tường mà không cát tường khi ôm xác bệnh nhân thả xuống sông Hồng gieo sự kinh hoàng cho tất cả ai biết chuyện, gây đau thương đến tận cùng cho gia đình khi đến hôm nay, dù đã rất cố gắng, làm mọi cách, cũng với các cơ quan chức năng, vẫn chưa tìm thấy xác, thì ở Bình Phước lại có một việc vô cùng khốn nạn vừa xảy ra, cũng liên quan đến từ mẫu...

Theo báo NLD thì vợ anh Phạm Văn Nam đến đẻ nhưng có lẽ vì... không biết điều nên bị bác sĩ lẫn nữ hộ sinh... lơ. Rồi đến khi lơ không được thì nữ hộ sinh... oánh, tát bệnh nhân, nói mập như heo mà không biết rặn. Chị Lộc (nữ bệnh nhân) kể: “Do mới sinh con lần đầu, tôi không biết làm sao nhưng mỗi đợt rặn đẻ là bị NHS chửi. NHS tên N.T.Y còn đánh vào đùi tôi nhiều lần. Sau đó, cô Y. còn nói: “Kệ cha nó, cho nó nằm đấy rặn một mình” rồi bỏ đi dù tôi đã van xin họ cứu mẹ con tôi”. 

Còn đây là lời kể của một nữ thực tập sinh khoa sản, sinh viên trường trung cấp Y Bình Phước, có mặt và cùng trực ca ấy: "Chị Lộc được chuyển vào khoa khi đã vỡ ối. Đến 23 giờ, chị Lộc yêu cầu: “Các chị khám xem em có thể sinh được không, nếu không thì cho em mổ”. Đến 4 giờ 30 phút ngày 1-10, tôi trở lại phòng sinh thì thấy chị vẫn nằm rặn”.
“Một lúc sau, chị Lộc vẫn không sinh được dù 2 NHS đã thay phiên đỡ, cuối cùng NHS Y. phải ra tay. Chị Lộc rất mệt, phải thở oxy và kim truyền dịch bị tuột nhưng một NHS vẫn đứng bấm ĐTDĐ. Do xử lý chưa quen, tôi bị NHS Y. chửi là ngu rồi quay sang quát sản phụ Lộc: “Mày mập như heo mà không biết rặn hả? Vợ chồng mày không biết điều…, tao bỏ mặc mày ở đây” - chị Huyền kể. Theo chị Huyền, lúc ấy chị Lộc luôn miệng van xin được sinh mổ. “Đến 6 giờ 30 phút, tôi vẫn đứng giữ dây truyền dịch, NHS Y. leo lên bàn ấn bụng chị Lộc. Khi chị Lộc ho, NHS Y. tát vào mặt chị rồi quát: “Quay mặt ra kia, vi khuẩn văng đầy người tao”!... Lúc 6 giờ 50 phút, bé trai được kéo ra ngoài trong tình trạng bị ngạt và chuyển sang Khoa Nhi. Lúc này, tôi cũng xong ca trực” - chị Huyền nhớ lại. Trước đó một NHS đã kịp bắt gia đình bồi dưỡng 500.000. Không biết lúc cháu bé tử vong, họ có trả lại không?

Đại loại thế, tôi mà trích nữa thì... khùng mất. Đến thế này thì, thưa quốc hội, có khi các ngài phải ra tay thôi, có gật cũng gật dứt khoát một lần cho dân nhờ, chứ cứ để thế này, như báo Lao Động hôm nay viết, vào bệnh viện, sẽ phải 1 tay cầm phong bì, một tay viết di chúc...

Link Ở ĐÂY




Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét