(Lượm lặt từ sổ ghi chép cũ)
Di ảnh nhà thơ, kiến trúc sư Chu Mạnh Trinh
Trong một buổi họp các nhà nho, ông Nguyễn Đình Văn, người thôn Phượng Đình, xã Hoàng Long, huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa bác bỏ cả hai loại ý kiến bàn về một bài thơ của Chu Mạnh Trinh:
Viếng Đạm Tiên, gặp Kim Trọng
Mầu xuân ai khéo vẽ nên tranh
Nô nức đua nhau hội đạp thanh
Phận bạc ngậm ngùi người chín suối
Duyên may run rủi khách ba sinh
Dưới hoa nép mặt gương lồng bóng
Ngàn liễu rung cương sóng gợn tình
Man mác vì đâu thêm ngán nỗi
Đường về chiêng đã gác chênh chênh
Ông Nguyễn Đình Văn phê bình như sau: “Bài thơ ấy đầu đề là Viếng Đạm Tiên, gặp Kim Trọng mà cả tám câu chỉ có hai câu ba và bốn nói được ý gặp hai người thì phép tắc làm văn để ở đâu ? Đây là một bài thơ lạc đề thì dù hoa mỹ đến đâu cũng phải sổ toẹt”.
Các nhà thơ nghe nói đều giật mình. Họ đọc lại bài thơ và quả thấy đúng như lời phê bình nghiêm khắc của ông. Trầm trồ một lúc, họ bảo ông Nguyễn Đình Văn:
Thế bác có thể làm một bài khác cũng theo đầu đề ấy được không ? Nguyễn Đình Văn chần chừ một lúc rồi nhận lời. Ông đọc:
Ngày xuân dạo bước lúc thảnh thơi
Tình nọ duyên kia vướng vít hoài
Thương kẻ dấu giày in mặt đất
Nhớ ai mầu áo nhuộm da trời
Khóc cùng cây cỏ chừng e phận
Cười với non sông muốn ngỏ lời
Hội khách ba sinh người chín suối
Thấu lòng ai chửa hỡi ai ơi.
Cho đến nay không biết đã có bạn nào thẩm định lại xem Chu Mạnh Trinh và Nguyễn Đình Văn ai làm đúng đề hơn ?
(Theo giai thoại văn học Thanh Hóa)
Nhân đọc lại giai thoại văn học này, Đỗ Đình Tuân muốn mời các “nhà thơ xóm Tri ân” cùng tham gia thẩm định giúp. Âu cũng là một dịp để cùng nhau mạn đàm trao đổi về thơ Đường Luật. Xin trân trọng cám ơn trước.
30/10/2012
Đỗ Đình Tuân
0 nhận xét:
Đăng nhận xét