(Lượm lặt từ sổ ghi chép cũ)
Có cô yếm đũi sang sông
Gió thì cả gió mà không thấy bờ
Vén váy cô lội để cho
Bắp chân lồ lộ sông lờ đờ say
Có cô yếm đũi ngủ ngày
Môi thèn thẹn đỏ má ngây ngây tình
Yếm cô gió lật rập rình
Ngực trăng như sáng một mình gió xem
Có cô yếm đũi thức đêm
Hát ghẹo hát đúm mải quên không về
Yếm cô gió trót mang đi
Cái người phải gió nó mê mẩn rồi
Có cô yếm đũi váy sồi
Sang sông để lại một trời gió say.
2/2003
Nguyễn Việt Chiến
(Tiền Phong, 180-9/9/2003)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét