1.
Nước mắt phượng rơi đỏ cuối đường
Mà lời tâm huyết chửa khơi thương
Thẹn thùng bối rối ngày chung lớp
Bẽn lẽn bâng khuâng buổi mãn trường
Cuối hạ lá cành xanh níu đỏ
Đầu thu hoa nụ tím xen hường
Tay trong tay ấm tình lưu luyến
Mắt tiễn người đi dạ vấn vương
2.
Còn bao mùa phượng nở trên đường
Đưa tiễn là chia nỗi nhớ thương
Kẻ ở trông hoài nơi viễn xứ
Người đi nhớ vọng chốn ân trường
Ôi tình Chức Nữ như trời thắm
Ôi nghĩa Ngưu Lang tựa đóa hường
Liệu có duyên trời cho tái hợp
Sao lòng giăng mắc nỗi tơ vươngThanh Dạ
Bài Xướng: HẠ CA
I .
Chưa biết bờ môi ngọt lịm đường
Học trò đâu dám ngỏ lời thương
Ngại ngần ánh mất hôm tìm lớp
Run rẩy bàn tay buổi bãi trường
Câu chữ nhập nhòa tình với bạn
Phấn son bối rối đỏ hay hường
Chỉ khe khẽ chạm vào dư ảnh
Lơ lửng một đời mái tóc vương...
Học trò đâu dám ngỏ lời thương
Ngại ngần ánh mất hôm tìm lớp
Run rẩy bàn tay buổi bãi trường
Câu chữ nhập nhòa tình với bạn
Phấn son bối rối đỏ hay hường
Chỉ khe khẽ chạm vào dư ảnh
Lơ lửng một đời mái tóc vương...
II .
Còn không em hỡi những con đường
Hai đứa đếm hoài bước bước thương
Xao xuyến phượng hồng chiều xóm nhỏ
Ngẩn ngơ áo trắng buổi tan trường
Thư xanh đã ngả sang màu thẫm
Kỷ niệm còn nguyên vẹn sắc hường
Em có đi về trên phố cũ
Lặng nhìn phượng nở để sầu vương?
Lê Thiên Minh KhoaHai đứa đếm hoài bước bước thương
Xao xuyến phượng hồng chiều xóm nhỏ
Ngẩn ngơ áo trắng buổi tan trường
Thư xanh đã ngả sang màu thẫm
Kỷ niệm còn nguyên vẹn sắc hường
Em có đi về trên phố cũ
Lặng nhìn phượng nở để sầu vương?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét