LÀ ANH - LÀ EM

Là Anh

 
Anh nồng ấm. Anh dịu dàng là thế
Anh hững hờ. Anh kiêu bạc đến ngây ngô
Tuổi 17, tình yêu như trái phá
Để một đời vang vọng đáy ngầm sâu
Cõi dâu bể, dẫu ngàn con đường nhỏ
Cuối chân trời, vẫn chỉ một phương em!
Giây phút ấy, anh biết mình vô tội
Vẫn một lời tha thiết....tuổi thơ ơi!

 
Là Em


Em thơ ngây. Em hoang dại cỏ may
Em tím ngát chiều, đồi sim huyền ảo
Tuổi 17, hồn nhiên yêu như thể
Trong vắt nụ cười, thơm giấc mơ hoa.
Dẫu vẫn biết mình mãi cách xa
Và cổ tích vẫn chỉ là cổ tích!
Một bến đợi cuối đường xa bất tận
Trái thị vàng ươm ủ mãi niềm mơ.

VA
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét