Mình viết bài thơ này trong tâm trạng rất buồn.
Càng viết càng buồn.
Viết xong lại buồn nữa.
Cứ miên man buồn thế, chả hiểu tại sao? Chỉ mong mọi người đừng buồn theo mình, vì thế mới post lên đây.
Hôm nay cũng buồn thế, nên post lại. Bài này đăng trên blog này rồi, ai đọc rồi thì thôi nhé, xo di nhé.
-----------------------
anh chỉ còn một bông hoa màu trắng
tặng em khúc ru đầu ngày
những giọt sương câm lặng
thôi nào buồn nhau
anh chỉ còn một vòng tay đầy nắng
cố ôm ngọn cỏ xanh
mà hoàng hôn nhàu thế
mình em mình em
cỏ như là đang khóc
bước chân nào băng ngang sa mạc
lội sông nát nửa cánh đồng
ngẩn ngơ tìm điều không có
về bùn non ngập giấc mơ
chếch một ánh trăng lẻ loi
đêm mờ đến như tuyệt vọng
đông thế mà sao cô độc
vừa vút ngang trời một tia sao băng
anh có một bông hoa màu trắng
thắp lên ngọn lửa chờ em...
Đêm 26/2/2011
Càng viết càng buồn.
Viết xong lại buồn nữa.
Cứ miên man buồn thế, chả hiểu tại sao? Chỉ mong mọi người đừng buồn theo mình, vì thế mới post lên đây.
Hôm nay cũng buồn thế, nên post lại. Bài này đăng trên blog này rồi, ai đọc rồi thì thôi nhé, xo di nhé.
-----------------------
anh chỉ còn một bông hoa màu trắng
tặng em khúc ru đầu ngày
những giọt sương câm lặng
thôi nào buồn nhau
anh chỉ còn một vòng tay đầy nắng
cố ôm ngọn cỏ xanh
mà hoàng hôn nhàu thế
mình em mình em
cỏ như là đang khóc
bước chân nào băng ngang sa mạc
lội sông nát nửa cánh đồng
ngẩn ngơ tìm điều không có
về bùn non ngập giấc mơ
chếch một ánh trăng lẻ loi
đêm mờ đến như tuyệt vọng
đông thế mà sao cô độc
vừa vút ngang trời một tia sao băng
anh có một bông hoa màu trắng
thắp lên ngọn lửa chờ em...
Đêm 26/2/2011
0 nhận xét:
Đăng nhận xét