TA ĐEM NỖI NHỚ VỀ CON MẮT BUỒN

Thơ thôi, cho lành. Ngoại cảm mệt rồi, Cát Tường mỏi rồi, chặn đường ở Quảng Ngãi cũng quen rồi, Ụ nổi ụ chìm cũng nhàm rồi, pháo hoa pháo hiếc cũng nổ rồi...

Tất nhiên vẫn còn, thân phận con người...

Thôi thì đi... lễ vậy...
-----------

ĐẦU NĂM NGƯỜI ĐI LỄ CHÙA

Đầu năm người đi lễ chùa
có dòng sông lạ vãn mùa cập kênh
nam mô câu tụng chênh vênh
lá bùa mua sẵn gập ghềnh đốt tay




Sông xa trời lạ mây bay
cái nhìn trắng phớ cái may vật vờ
níu nhau về phía bơ vơ
bỏ quên hoa gạo bên bờ cỏ non



Qua sông gặp một mỏi mòn
ta đem nỗi nhớ về con mắt buồn...

                                    Mùng 2- 16 tết Đinh Hợi, 4/3/07
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét