ĐẠI PHÚC LÂM MÔN



Hôm qua (26-1-2014) là một ngày trọng đại, hạnh phúc nhất của cuộc đời tôi, tôi đã được cô Vũ Thị Hòa đến nhà lập phòng thờ cho gia đình tôi. Từ nay, tôi sẽ được đón rước Tổ Tiên, ông bà, cha mẹ, anh chị em, các con về phòng thờ ấm cúng, trang trọng; gia đình tôi được chở che bởi quyền năng của thế giới linh thiêng.
Về cô Vũ Thị Hòa, cô cũng là một người phụ nữ bình thường với hình dáng và tính nết do cha mẹ cô sinh ra. Nhưng
(Sau 20 ngày làm được cái phòng thờ tương đối như trên 
đúng là một kỳ công)
         Theo Đạo Phật và chính cô cho biết, cô là thần thức đã tu qua 300 năm! Những năm tháng cùng cực ở Yên Bái chính là khoảng tu luyện cuối cùng trên cõi phàm của cô. Và rồi đời cô đã đến cái khoảnh khắc giao thừa, cô đã phải buông bỏ chồng con, xuất gia, thực hiện sứ mệnh cứu nhân độ thế. Qua những việc làm tâm đức của cô, với những quyền năng siêu phàm có hàng ngàn người chứng kiến trong những vụ việc, tôi thấy cô không phải là “nhà ngoại cảm” mà cô chính là hiện thân của thế giới linh thiêng.
Viết vậy không phải tôi ca ngợi, tán tụng cô theo thói tục ở đời phàm, vì công danh ở đời phàm hoàn toàn là vô nghĩa với cô. Mục đích của cô chính là làm được việc tâm đức. Tất cả những video, những nhà nghiên cứu, kể cả tôi như là “vệ sĩ” viết bảo vệ cô, đều là tự nguyện, xuất phát từ tấm lòng cảm phục trước những việc làm của cô. Nếu tôi cũng mang thói lẻo mép, nịnh hót, bợ đỡ để mưu cầu một điều gì đó thì chính tôi sẽ mắc tội. Ngược lại, là người hiểu biết về cô mà tôi không viết ra sự thật, để góp phần vén bức màn vô minh càng ngày càng che mắt nhân loại, thì tôi cũng sẽ bị tội.
Nếu các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước hiểu được sự thật về cô Vũ Thị Hòa thì sẽ thấy cô chính là hồng phúc mà Trời Phật phù hộ cho đất nước chúng ta. Còn cho tin cô là mê tín và duy tâm thì lại chính là mê tín và duy tâm. Vì những khả năng siêu phàm của cô dù khoa học chưa hiểu nổi nhưng lại là hiện thực khách quan. Khi ta dùng chủ kiến để phủ nhận hiện thực khách quan thì mới chính là duy tâm. Nếu các vị hiểu con đường phát triển của nhận thức khoa học thì chuyện tin cô Vũ thị Hòa hoàn toàn là chuyện bình thường. Các nhà bác học đã từng quá bàng hoàng khi các kết quả tính toán đã cho ra nghiệm phản vật chất, rồi các hiện tượng vật lý buộc họ phải đưa ra “vật chất tối”, “năng lượng tối”; lý thuyết dây, lý thuyết tiên phong của khoa học lại thấy không gian không chỉ có 3 chiều mà lại có đến hàng chục chiều, v.v…
Vì vậy theo tôi nhà nước nên lập ra một nhóm các chuyên gia hàng đầu nghiên cứu những việc cô Vũ Thị Hòa đã làm, và tạo điều kiện cho cô thực hiện nhiều hơn sứ mệnh tâm đức của mình trong thời gian tới. Không thể để tình trạng trắng đen lẫn lộn, thiện ác bất minh. Có lẽ nào một đất nước vừa được bầu vào Hội đồng nhân quyền LHQ với số phiếu cao nhất lại có những hành động ngăn cản những việc làm tâm đức, vu cáo người có công, thậm chí còn có âm mưu độc ác dùng công quyền và truyền thông nhà nước tạo dựng chứng cớ giả, bắt người là đại ân của bao LS và người thân của họ.
Còn với VTV và cô Thu Uyên, tôi có thái độ quyết liệt. Nhưng thực lòng tôi viết vì tình thương người đối với Thu Uyên. Vì tôi không hề muốn Thu Uyên bị đi tù, bị phạt tiền, mà đơn giản chỉ mong Thu Uyên sáng mắt ra mà thôi. Còn VTV và Thu Uyên quyết tâm ngu bằng được thì thôi thì quả báo ráng mà chịu. Phim trường bị cháy rụi, báo chí đưa tin tràn ngập, giờ tìm cách che chắn sao được!
Còn với riêng tôi và gia đình tôi, không biết tôi đã gieo nhân thiện nào để hôm nay tôi được gặp cô Vũ Thị Hòa, được cô quan tâm, nhận được một quả phúc quá lớn lao!
Lần đầu tôi viết bài “uýnh” VTV chủ yếu để bảo vệ lẽ phải, trong đó có việc làm tâm đức của cô và của cả Phan Thị Bích Hằng. Tôi chỉ muốn gào lên rằng thế giới linh hồn là có thực. Còn như ông GS Nguyễn Lân Dũng bảo “chết là hết” nghĩa là ông đã phủ nhận chính linh hồn của cha mẹ mình vẫn đang hiển hiện. Với uy tín của ông mà lại nói trên VTV, tác hại biết bao nhiêu! Tôi không viết để rồi mong có ngày gặp cô Hòa, nhờ cô giúp đỡ, với những việc mà chỉ cô mới có thể giúp được!
Phải chăng tôi cũng là người có tính thiện, tính thiện được di truyền từ ông nội đến cha tôi rồi đến tôi. Ông tôi trong một lần làm gì đó bên Lào, có ông Viện người cùng làng bị chết, ông nội tôi đã quyết mang xác ông Viện về tận quê để ông được yên nghỉ tại quê hương. Hồi Cải cách ruộng đất, chính ông nội tôi là người đứng ra bảo vệ nhà thờ họ mà người ta tính phá để chia nhau. Còn cha tôi là y sĩ duy nhất ở quê hồi ấy, suốt đời chữa bệnh cho dân làng, còn cứu sống một đứa trẻ nên mẹ nó xin ông nhận nó làm con nuôi và cho nó mang tên là Mạnh, cùng tên thằng em tôi. Tiếc là đời ông không suôn sẻ, cũng như tôi đây mắc bao tội mà không hiểu. Có những ông GS Viện sĩ tôi còn coi không ra gì, nhưng trước cô Hòa, trước thế giới linh thiêng, tôi chỉ là một đứa trẻ. Chính cô là người thầy vĩ đại đã mở mắt cho tôi!
Xin vô cùng cảm ơn cô Vũ Thị Hòa, vị đại ân, đại đức của bao người nay cũng là vị đại ân, đại đức của tôi, của gia đình tôi.
Cầu xin Trời Phật phù hộ sứ mệnh cứu nhân độ thế của cô!
27-1-2014
ĐÔNG LA
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét