những đứa con lên rừng
đã kịp làm lâm tặc
choãi chân san phẳng Trường Sơn
mẹ Âu Cơ ngồi khóc
những chàng trai ở lại cùng cha
trở thành tù binh nước lạ
sải chèo mươn mải
nam bắc tây đông dựng đứng phận người
ba mươi này tháng tư
những cơn rông rốc
những con kềnh càng
những chùm mươn mải
những bù nhìn cỏ khô gió bay
ba mươi này tháng tư
mây lấm lét về
mưa rụt rè tới
miền xa lạ
em nỏng nây
tóc đã từng cầm tù mắt tôi trưa ấy
bây giờ nưa nưa
em vạt áo thưa
tôi bỏng gáy
có ai về tháng tư
xanh áo cỏ
nắng trưa mưa chiều
những chân trời ù gió
thổi như mành thưa
những chàng trai nước Việt
như vừa hai mươi
Trường Sơn xanh vừa dấu hỏi
có một bông hoa vừa trắng
có một tôi vừa thoát tôi...
1/5/2011
V.C.H
0 nhận xét:
Đăng nhận xét