敬贈先生青夜
                               將進酒
         TƯƠNG TIẾN TỬU
                   李白
                Lý Bạch

君不見皇河之水,天上淶奔流到海不復囘
Quân bất kiến Hoàng Hà chi thủy,thiên thượng lai bôn lai đáo hải bất phục hồi
君不見高堂明鏡悲白髮,朝如青絲暮如雪
Quân bất kiến cao đường minh kính, bi bạch phát triêu như thanh ty,mộ như tuyết
人生得意須盡歡
Nhân sinh đắc ý tu tận hoan.
莫使金樽空對月
Mạc sử kim tôn không đối nguyệt.
人生我才必有用
Nhân sinh ngã tài tất hữu dụng.
千金散盡還復淶
Thiên kim tán tận hoàn phục lai.
烹羊宰牛且為樂
Phanh dê tể ngưu thả vi lạc
會須一飮三百杯
Hội tu nhất ẩm tam bách bôi.
岑夫子丹邱生
Sầm phu tử đơn khưu sinh,
進酒君莫停.
Tiến tửu quân mạc đình.
予君歌一曲
Dữ quân ca nhất khúc
請君為我傾耳聽
Thỉnh quân vin ngã khuynh nhĩ thính.
鐘鼓譔玉不足貴
Chung cổ soạn ngọc bất túc quý
但願長醉不願醒.
Đản nguyện trường túy bất nguỵen tỉnh
古來聖賢皆寂寞
Cổ lai thánh hiền dai tịch mịch
惟有飮者留其名
Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh
       陳王昔時宴平樂
Trần vương tích thời yén bình lạc
斗酒十千恣歡謔
Đấu tửu thập thiên tứ hoan hước
主人何為言少錢
Chủ nhân hà vi ngôn thiếu tiền
溼須沽酒對君酌
Kinh tu cô tửu đối quân chước
五花馬千金裘
Ngũ hoa mã thiên kim cầu
呼兒將出緩美酒
Hô nhi tương xuất hoãn mỹ tửu
予爾同銷萬古愁
Dữ nhĩ đòng tiêu vạn cỏ sầu



 DỊCH NGHĨA
                  Kính tặng văn tiên sinh Thanh Dạ

                        CÙNG CHUỐC RƯỢU
                                   Lý Bạch
 Người chẳng thấy, nước sông Hoàng Hà từ trên trời xuống, chảy nhanh ra biển, chẳng bao giờ trở lại.
          Người chẳng thấy trên cao đường soi gương, buồn vì tóc bạc, sớm như tơ xanh, chiều như tuyết.
          Người ta sống phải được tận hưởng những thú vui.
          Không thể để chén vàng không có rượu  chờ dưới ánh trăng.
          Trời sinh ta có tài ắt phải dùng.
          Nghìn vàng tiêu hết rồi lại có.
          Mổ dê giết trâu để vui chơi.
          Cùng nhau uống một bữa 3oo chén rượu.
          Thưa ngài Sầm Phu Tử Đơn khưu sinh.
          Chuốc rượu ngài đừng dừng
Cùng ngài hát một khúc
Xin ngài vì tôi hãy nghiêng tai lắng nghe :
Bữa yến tiệc có chuông trống cũng chẳng quý,
Chỉ muốn say dài mà không bao giờ tỉnh lại.
Xưa nay các bậc thánh hiền đều sống trong tịch mịch
Chỉ có người uống rượu mới để lại danh tiếng.
Trần Vương thời xưa, trong yến tiệc vui,
Đã uống mười ngàn đấu rượu trong vui chơi đùa rỡn.
Người chủ tiệc rượu sao lại nói thiếu tiền,
Nên đi mua rượu mà mời khách,
Ngựa Năm hoa,áoCầu,nghìn vàng đâu ?
Hãy hô cháu con đem ra mà đổi lấy rượu ngon
Để cùng nhau làm tiêu tan sầu muôn kiếp.
Lý Bạch (701_762), tự Thái Bạch, hiệu Thanh Liên cư sỹ, người Miên Châu. Lớn lên ông đã đi khắp nơi : Hồ Bắc, Hồ Nam, Giang Tây, Sơn Động, Sơn Tây, Tứ XuyênÔng là một trong những nhà thơ lớn đời Đường tính tình hào phóng. Hơn 40 tuổi mới vào kinh đô giữ chức cung phụng trong Hàn Lâm Viện. Không đầy 3 năm lại bỏ quan, tiếp tục ngao du nơi sơn thủy. Trong loạn An Lạc Sơn, ông đứng trong hàng ngũ với Lý Lân (Vĩnh Vương), chống quân địch, Lý Lân tranh ngôi vua thất bại,Lý Bạch cũng bị đầy đi Qúy Châu, nửa đường được ân xá. Ông chết ở Đông Hồ.

                   Huudoandongtrieu 2004

Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét