Nỗi nhớ mùa thu




(Họa nguyên vận bài “Hạ ca” của Lê Thiên Minh Khoa)
I

Lá vàng lác đác rụng bên đường
Ô thước bắc cầu nối bến thương
Sùi sụt mưa ngâu buồn đứt nối
Long lanh giọt ngọc nẫu can trường
Nhân duyên ngày ấy e người tục
Gặp gỡ hôm nao ửng má hường
Tiên tục bên nhau thành gắn bó
Truyền đời câu chuyện hãy ghi xương.
II
Heo may xào xạc thổi trên đường
Ấp ủ bên lòng nỗi nhớ thương
Nhớ kẻ bơ vơ miền đất lạ
Thương người vò võ những đêm trường
Nhớ cây hồng chín chùm son đỏ
Thương vị cốm vòng ngan ngát hương
Chẳng được nên duyên se chỉ thắm
Nên giờ dằng dặc nỗi buồn vương...

5/10/2012
Đỗ Đình Tuân

Phụ chép bài: HẠ CA
 


          I .                    
Chưa biết bờ môi ngọt lịm đường
Học trò đâu dám ngỏ lời thương
Ngại ngần ánh mất hôm tìm lớp
Run rẩy bàn tay buổi bãi trường
Câu chữ nhập nhòa tình với bạn
Phấn son bối rối đỏ hay hường
Chỉ hay khe khẻ chạm vào dư ảnh
Lơ lửng một đời mái tóc vương... 
                           
           II .
Còn không em hỡi những con đường
Hai đứa đếm hoài bước bước thương
Xao xuyến phượng hồng chiều xóm nhỏ
Ngẩn ngơ áo trắng buổi tan truông
Thư xanh đã ngả sang màu thẩm
Kỷ niệm còn nguyên vẹn sắc hương
Em có đi về trên phố cũ
Lặng nhìn phượng nở để sầu vương? 

       Lê Thiên Minh Khoa


Bài Họa đã sửa chữa cho đối và đúng vần của bài xướng

I
Lá vàng lác đác rụng bên đường
Ô thước bắc cầu nối bến thương
Sùi sụt mưa ngâu buồn đứt ruột
Long lanh giọt ngọc nẫu can trường
Nhân duyên ngày ấy e người tục
Gặp gỡ hôm nao ửng má hường
Tiên tục bên nhau tình khắc cốt
Truyền đời mãi mãi mối tơ vương.
II
Heo may xào xạc thổi trên đường
Ấp ủ bên lòng nỗi nhớ thương
Nhớ kẻ bơ vơ miền đất lạ
Thương người vò võ những đêm trường
Nhớ cây hồng chín rung rinh đỏ
Thương vị cốm vòng ngan ngát hương
Chẳng được nên duyên se chỉ thắm
Nên giờ dằng dặc nỗi buồn vương...

7/10/2012
Đỗ Đình Tuân
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét