Xa lắm rồi, ơi mảnh vườn xưa
Có giọt nắng chảy qua kẽ lá
Em hứng lại trong tay đốm lửa
Để mình cùng nhen lên
Anh mãi tin giọt nắng ấy, vườn xưa
Năm, tháng vẫn chảy hoài kẽ lá
Theo anh qua bao chặng đường dài
Theo anh đi suốt thời bom đạn
Nay còn đây lời thề
Nay còn đây kỷ niệm
Mà sao người vời xa ?
Khi anh về tìm em
Mảnh vườn cũ đâu rồi
Nhà ai mái ngói xanh rêu phủ
Chỉ giọt nắng mãi còn là đốm lửa
Giữa trời, thầm lặng cháy khôn nguôi
Nha Trang 2-2006 - NC
0 nhận xét:
Đăng nhận xét