HƯƠNG TRÀ NHÀI


Nhà em có dâu hoa nhài
Cách nhà tôi chỉ một vài bước đi
Từ ngày người ấy “về quê”
Em thường mắc võng ngoài hè ru con
Lời ru đượm một nỗi buồn
Hình như lẫn cả giận hờn gió mây!
Đêm đêm vương cả sang đây
Hương nhài thảng thốt hơn ngày hôm qua
Tôi bèn mượn cớ ướp trà
Sang xin ít nụ để mà thử em
Dần dà chuyện đã nên quen
Tôi mua ấm chén tặng em làm quà
Thế rồi em gọi tôi qua
Nhờ tôi dạy cách pha trà ướp hương
Thế rồi đêm nhớ ngày thương
Thế rồi tôi nghiện vị hương…trà nhài!
               Nhân Hưng,tháng 2-2006
                        Tạ Anh Ngôi


Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét