KÉO PHÁO RA

Tôi vốn dĩ rất hay tin cấp trên, nhưng đến cái lập luận của bác Bộ trưởng Hoàng Tuấn Anh rằng, đăng cai ASIAD để góp phần nâng cao thể lực của dân ta thì tôi xin phép không tin. Thậm chí còn nghĩ ngược lại: đăng cai thì dân ta sẽ… còng thêm vì gánh nợ. Nó cũng hài hước như ngày nào ta thấy có cái ảnh trên mạng một đứa bé mấy tháng tuổi nằm ngửa cầm điện thoại nhắn tin bầu chọn Vịnh Hạ Long…





          Sáng nay đọc tin trên khampha.vn, tôi rất mừng thấy phó thủ tướng Vũ Đức Đam đang lưỡng lự xem có nên đăng cai tổ chức Asiad hay không?

          Là bởi, chưa thấy quyết định nào gây tranh cãi trong dân chúng như quyết định nước ta sẽ đăng cai sự kiện Asiad.

          Chúng ta làm là do dân, vì dân, vậy nên khi mà dân phản đối thì có lẽ phải xem lại.

          Trước khi Asiad diễn ra thì trên nước ta đã diễn ra bao hoàn cảnh thương tâm. Từ ông bố bỏ nhà lên Hà Nội tự nguyện ở hàng chục năm trong ống cống ăn mì tôm để dành những đồng tiền còm cõi ông sửa xe hàng ngsy nuôi con ăn học, đến cô giáo qua sông bằng “cầu… túi”, chui vào túi nilon ngồi như bào thai để người biết bơi túm đầu kéo qua, cho đến nữa là bà mẹ trẻ cùng 2 con tự sát bằng cách buộc các con vào mình rồi nhảy xuống hồ vì cuộc sống quá nghèo…

          Trong khi đó, nói thật, lâu nay ngành Văn hóa Thể thao và Du lịch đã tiêu quá nhiều tiền vào những việc vô bổ. Như nhắn tin bầu chọn vịnh Hạ Long chẳng hạn, như liên tục tổ chức các lễ hội na ná nhau chẳng hạn, rồi ngay các hoạt động thể dục thể thao hoành tráng như đại hội thể dục thể thao từ cơ sở tới trung ương, có cần thiết như thế không, và có phải nhờ thế mà sức khỏe dân ta nâng lên không?.

          Ở Gia Lai đã từng có một cái nhà thi đấu bóng chuyền, hồi mới xây dựng thuộc loại nhất… khu vực (miền Trung và Tây Nguyên), vô cùng hoành tráng, vô cùng nhiều tiền. Nhưng nếu tôi nhớ không nhầm thì nó đăng cai được nhõn 2 cuộc thi đấu bóng chuyền cấp quốc gia, mỗi cuộc kéo dài mấy ngày, sau đấy thì để làm nơi dạy khiêu vũ và câu lạc bộ thể dục thẩm mỹ và hiện thì thuộc loại “để thì thương vương thì tội”, dù là nhà thi đấu bóng chuyền nhưng giờ không thể đánh bóng chuyền.

          Vẫn biết là rất khó, và xấu hổ nữa, khi mà đã đăng cai rồi giờ lại… chạy làng. Nhưng nếu rút lui, chúng ta không đơn độc, vì trước Việt Nam đã có nhiều nước làm rồi, và chả có nước nào xấu hổ cả, ngược lại, họ được dân tán đồng, bởi đã không tốn tiền vào những việc chưa cần thiết, trong khi dân còn đói kém, rất nhiều ngôi trường ở vùng sâu vùng xa chưa ra trường, rất nhiều cháu học sinh tiểu học cho đến trung học vẫn đi chân không đến trường trong những ngày lạnh cắt da, và khi đi học, dẫu bé lít nhít, nhưng phải cõng theo gạo muối đến lán cạnh trường để tự nuôi nhau ở lại học, rất nhiều cô giáo cắm bản vẫn dùng những đồng lương ít ỏi của mình mua kẹo để… nhử học trò đi học… Và nếu có dịp, hãy đến chứng kiến một bữa ăn các cháu học sinh 6, 7 tuổi tự nấu, không chảy nước mắt không phải là con người, tôi tin thế.

          Thà là chịu phạt một ít còn hơn là bỏ cả đống tiền ra để rồi chả thu được cái gì ngoài một vài thành tích hão. Ai cũng biết, đăng cai thì sẽ có thuận lợi trong một số môn, như nước nào đăng cai Sea Game thì nước ấy sẽ có nhiều huy chương và phần lớn là nhất toàn đoàn. Điều ấy làm sự trung thực trong thể thao bị biến mất, nó chỉ còn là hành động “tự sướng” một cách vô cùng lãng phí và vô bổ. Không biết tự bao giờ, nước ta cũng hùa theo trào lưu “tự sướng” ấy…

          Tự nhiên tôi lại nhớ đến quyết định kéo pháo ra của Võ Đại tướng trong chiến dịch Điện Biên Phủ, một quyết định mà cho đến bây giờ được chứng minh là vô cùng chính xác, bởi nó vẫn giành được chiến thắng cuối cùng và tránh tổn thất. Nghe nói nếu ta rút lui không đăng cai Asiad lần này thì sẽ bị phạt 1 triệu đô la, quả là một số tiền không hề nhỏ, nhưng nếu cứ mắm môi mắm lợi theo lao, thì con số lãng phí còn khổng lồ hơn thế.

          Tôi vốn dĩ rất hay tin cấp trên, nhưng đến cái lập luận của bác bộ trưởng Hoàng Tuấn Anh rằng, đăng cai Asiad để góp phần nâng cao thể lực của dân ta thì tôi xin phép không tin. Thậm chí còn nghĩ ngược lại: đăng cai thì dân ta sẽ… còng thêm vì gánh nợ. Nó cũng hài hước như ngày nào ta thấy có cái ảnh trên mạng một đứa bé mấy tháng tuổi nằm ngửa cầm điện thoại nhắn tin bầu chọn Vịnh Hạ Long…

          Sắp đến ngày kỷ niệm chiến thắng Điện Biên Phủ rồi, chính phủ hãy học tiền nhân, dũng cảm quyết định: Kéo pháo ra. Tôi tin, nhân dân sẽ ủng hộ…
                                                                   VĂN CÔNG HÙNG


Bài đã đăng khampha.net
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét