Cầm bình hoa tết trên tay,
Thấy se se dạ, thấy cay cay mày.
Đã từng rực rỡ bao ngày,
Tỏa hương khoe sắc hây hây cho đời.
Bây giờ nhụy héo cánh rơi,
Xót xa ta chẳng nỡ rời xa hoa,
Định đem đặt lại phòng trà
Hoa ơi! Có thấu lòng ta rối bời?
Cũng là quy luật cuộc đời.
Đời hoa ngắn ngủi đành rời xa hoa
Những ngày tết cũng đã qua,
Ước gì có phép để hoa không tàn!
Hà Nội - mồng 7 tết Canh Dần
Cẩm Tú
0 nhận xét:
Đăng nhận xét