những đôi mắt trái mùa
đón người qua nỗi nhớ...
-------
chỉ thấy lô nhô núi
mây và mây và mây
con đường như ngựa nhảy
thung sâu và gió bay
Sơn La ngày tôi đến
em như vừa mưa qua
phố non mềm và nắng
ngơ ngác này ngác ngơ
nhớ em như chẳng nhớ
yêu em như không yêu
một nỗi gì như thể
chẳng có gì người ơi
chợt cơn mưa vội vàng
tưới cho mùa ửng sớm
mận tím sâu nỗi buồn
tươi mềm ngày sau bão
đường được thể quanh co
tưởng lên trời cũng dễ
nôn nao cùng mây trắng
Sơn La ào vào tôi
những đôi mắt trái mùa
đón người qua nỗi nhớ
Sơn La tôi đành nợ
một chân trời không em…
(Tranh chỉ có tính chất minh họa, hihi)
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét