Còn quý gì hơn lúc tuổi già Học trò tìm đến tận nhà ta Qua bao chìm nổi bao năm tháng Thuyền vẫn còn đây, khách chẳng xa. Người đã qua đò còn nhớ bến Đất trời giông bão vần thành hoa Thày trò tận tụy cùng chăm bón Cây đức tươi xanh khắp mọi nhà. Thày đã già rồi ngoại bẩy mươi Các em tung cánh bốn phương trời Tấm lòng hiếu thuận, tình sư đệ Mãi mãi còn thơm ấm dạ người. MẠC VĂN THANH | |||||||
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét