THĂM THÀY GIÁO CŨ



Em tới thăm thày giữa mùa thu
Căn nhà đó chẳng có gì khác trước
Có khác chăng mái tóc thày đã bạc
Bước đi không còn nhanh nhẹn những ngày nào.
Chắt chiu suốt cuộc đời cho tới lúc nghỉ hưu
Thày có đâu xe hơi, cũng chẳng nhà lầu tráng lệ
Thày chỉ có bao nhiêu thế hệ
Lớp lớp trưởng thành khi tóc thày bạc thêm.
Nếu được học thầy lần nữa, em xin
Chẳng đùa nghịch để tóc thầy bớt bạc.
Nhìn mái tóc, thưa thầy em biết
Có sợi đã đổi mầu do lỗi của chính em
Tới thăm thày giữa mùa thu xanh êm
Khi ngoài kia vẫn ồn ào giá cả
Mái tóc thày như một lời nhắc nhở
Phải có phút giây để nhìn lại chính mình.

                                              NGÔ XUÂN HỒNG
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét