Lúc nãy tivi đưa tin mình và nước bạn Lào vẫn giữ tình đoàn kết "Mãi mãi xanh tươi, đời đời bền vững". Mình nghe câu này từ bé, từ khi biết... nghe. Đến khi hơi nhơ nhỡ thì có hỏi mẹ mình: Mẹ ơi có cái gì mà xanh tươi mãi được, đời đời mãi được"...
Mẹ mình, một cán bộ lãnh đạo, nói ngay, có đấy con ạ, là tình đoàn kết keo sơn giữa Việt Nam với các nước xã hội chủ nghĩa.
Mình không hiểu là với Trung Quốc, Triều Tiên và Cu Ba hiện nay còn dùng câu này không, chứ lúc nãy trong tin Trưởng ban tổ chức Trung ương Đảng CS VN thăm Lào còn nhắc câu này.
Là nhớ thế vì thấy cái ảnh này về đất nước Triều Tiên trên infonet:
Lao động là vinh quang các bạn nhỉ? Thời tôi học văn, 50% đề nghị luận ra vào câu này. Giờ nhắm mắt cũng viết được theo văn mẫu thời ấy. Có điều hồi ấy chưa thấy những bức ảnh như thế này, huhu, dù thơ Tố Hữu cũng có những câu hoành: Dân có ruộng dập dìu hợp tác/ lúa mượt đồng ấm áp làng quê/ chiêm mùa cờ đỏ ven đê/ sớm trưa tiếng trống đi về trong thôn...
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét